“Một nghề thì sống, đống nghề thì chết”, quan niệm do người xưa truyền lại cho đến nay vẫn còn là lời khuyên và bài học hữu ích cho nhiều bạn trẻ trên con đường chọn nghề, lập nghiệp.
Bài chia sẻ này sẽ nói về một gã trai nhiều ý tưởng và luôn lạc quan nghĩ đời hồng son. Kết quả anh ta đã phải nếm biết bao trái đắng chỉ vì mắc bệnh… nhiều ý tưởng quá. Đây cũng là những chia sẻ dành cho các bạn trẻ ở cùng hoàn cảnh của gã trai khi ấy, khi tưởng mình đã lớn rồi lạc trôi giữa dòng đời.
Chân dung CEO Phạm Ngọc Linh, Sáng lập và điều hành Công ty Quảng cáo ngoài trời tích hợp Unique
Gần chục năm trước khi sáng lập Unique, tôi từng làm việc và giữ vị trí quan trọng tại chi nhánh Hà Nội của công ty thuộc Tổ hợp truyền thông đa phương tiện Đất Việt VAC, tập đoàn truyền thông hàng đầu Việt Nam thời bấy giờ. Với những kiến thức, kinh nghiệm, quan hệ của công ty và cả tài chính cùng hậu phương là công ty/cửa hàng Văn phòng phẩm Linh Gia khá vững chắc của vợ, tôi nghĩ khi khởi nghiệp sẽ chẳng bao giờ có chuyện mình thất bại được.
Nhưng đời không như là mơ, có một doanh nghiệp riêng để xây dựng và có thể phát triển nó một cách vững chắc thật không hề đơn giản chút nào.
Không có định vị rõ ràng, không có dịch vụ cốt lõi, không có kế hoạch kinh doanh, chẳng có khách hàng, chẳng có gì sất cả ngoài cái khát khao, hoài bão. Tôi làm việc như một con thiêu thân, làm hết tất cả mọi việc kể cả là tự đi đặt in test màu cho khách hàng nhỏ lẻ, đi theo thợ treo băng rôn trộm, đi theo thợ dán decal cửa, đi theo thợ làm lặt vặt tất cả mọi việc, việc gì cũng sẵn sàng làm.
Nhưng tôi vẫn không có tiền, không kiếm được tiền và mọi thứ chẳng có gì rõ ràng cả. Rồi tôi mất hết số tiền mình dành dụm được trước đó, cả nửa tỷ đồng chỉ để trang bị, duy trì công ty. Mặc dù khi ấy công ty hoạt động trong lĩnh vực thiết kế, in ấn, thi công quảng cáo ngoài trời, nhân sự chỉ có vài người lèo tèo chẳng có gì ghê gớm.
Nhưng tôi hết tiền một phần cũng vì làm mãi không ra tiền rồi có ảo tưởng tạo ra dòng tiền thu nhập thụ động, không vất vả cũng có ăn. Đó chính là việc chi tiền mua lại toàn bộ tên miền và website Truyencotich.vn cùng rất nhiều các web cổ tích khác trị giá hàng trăm triệu đồng. Tôi mong thu tiền từ google adsense, mong có khách book quảng cáo trên website, cũng mong nó thành một di sản vĩ đại cho các con, cho lớp trẻ lớn khôn trong cổ tích… nhưng không ai, chẳng kiếm ra một đồng tiền nào từ đó cả…
Rồi trong cơn bấn loạn ấy, khi tiền đã hết tôi không thể dừng lại. Tôi tiếp tục gồng mình trong cái mác doanh nhân, đi họp BNI hàng tuần rất sĩ diện, oai như con cóc là cậu ông trời.
Tôi nghĩ ra rất nhiều ý tưởng kinh doanh trong lúc đó, lúc bấn loạn ấy.
Nào là Frestmart.vn, bán thực phẩm, tìm nguồn trứng gà bên Đông Anh để bán buôn.
Nào là Denui.vn để nhập dê Sơn La, Ninh Bình về bán thịt dê ăn chênh trăm nghìn 1kg.
Nào là săn tên miền quốc tế thâu đêm mong bán ăn chênh, ôm cả tên miền Việt Nam với số tiền nợ lên tới hàng trăm triệu để ước mong ngày nào đó có người mua tên miền trị giá hàng triệu $ rồi đổi đời.
Nào là Giayta.vn để bán giày Việt Nam cho người Việt Nam.
Nào là chăn ga gối đệm, đồ đồng, đồ gỗ các kiểu….
Tất cả các dự án đều lặt vặt, manh mún chẳng đâu vào đâu cả. Tiền tôi chẳng kiếm được mà chỉ mất thời gian, đau khổ, dằn vặt và chìm trong luống cuống, tuyệt vọng.
Nguyên nhân chính cũng chính bởi sự tự tin, nghĩ rằng với khả năng bán hàng và truyền thông của mình, chắc chắn tôi sẽ thành công. Tôi sẽ gây dựng được tập đoàn Linh Gia Group đa ngành rất ghê gớm mà tôi quên mất cái thế mạnh cốt lõi của mình. Tôi quên mất rằng mình đang khởi nghiệp bằng việc xây dựng một công ty quảng cáo ngoài trời, quên mất rằng các cụ đã dạy “Một nghề sống, đống nghề chết”.
Toàn tâm toàn ý làm tốt một công việc, chắc chắn chắc chắn bụng không đói, tâm sẽ thoải mái, bình an
Rồi tôi chết thật!
Tất cả đổ vỡ, nợ nần, khốn khó và khi ấy người cứu giúp tôi đứng vững chính là nàng tiên tôi yêu mỗi ngày bây giờ.
Tết năm ấy, cái tết nhớ nhất trong đời là vợ phải đưa tiền để biếu tết bố mẹ, đưa tiền để tiêu vặt, ôi trời ơi.
Chính em giúp tôi hết mộng tưởng, quay về với chính con đường mình chọn ban đầu, công ty của mình, công ty quảng cáo ngoài trời Unique.
Tập trung vào một công việc duy nhất để phát triển nó thật tốt, toàn tâm toàn ý với nó chắc chắn bụng không đói, tâm sẽ thoải mái, bình an.
Nhiều bạn trẻ bây giờ khát khao đổi đời, mong làm giàu nhanh rồi ảo tưởng đứng núi này trông núi nọ. Thật ra làm tốt hoặc tốt hơn với yêu cầu của công việc mình đang đảm nhận chính là cách để bản thân mình tốt hơn mỗi ngày rồi. Đủ nắng hoa sẽ nở, tâm đủ chín đời sẽ an vui.
CEO Phạm Ngọc Linh
Sáng lập và điều hành Unique OOH