Mượn tên tác phẩm văn học Nga nổi tiếng “Thép Đã Tôi Thế Đấy” để viết nên tiêu đề của bài post này.
Sáng nay mình lại nằm ngủ mơ, thấy bản thân dường như đang quay lại ngày 27/1 và đang cùng đồng đội nỗ lực vượt qua một thử thách khó là chạy cùng nhau về đích. Tỉnh giấc lúc gần sáng và nghĩ mãi về ngày 27/1, nghĩ về Unique Stronger, về 3 Miền Unique, về Unique Champions, nghĩ về hành trình hơn 6 tuần qua, nghĩ về bản thân mình, nghĩ về chiến thắng của đội, chợt có muôn vàn cảm xúc ùa đến.
Chung kết Unique Eagle Camp mùa 1 – Hành trình Bứt phá giới hạn 27/01/2024
Khởi đầu từ ngày 11/12/2023, Unique chúng mình đã trải qua 6 tuần rèn luyện bền bỉ trước khi bước vào trận chung kết ngày 27/1 vừa rồi.
Tên của 6 tuần tương ứng với 6 Giá trị cốt lõi của Unique là “Chuyên nghiệp – Tận tâm – Sáng tạo – Chính trực – Thẳng thắn – Yêu thương”, và mỗi tuần là một bài tập nho nhỏ để rèn luyện thể lực.
Những bài tập này không hề khó chút nào nhưng nó không hề dễ nhằn với mấy người trẻ chúng mình. Duy trì tập đều đặn, tập đủ số lượng, dậy sớm tập sớm gửi sớm để kiếm điểm, “súp pờ soi” đội bạn, check điểm đội mình, tranh cãi giành quyền lợi và thu nạp những bài học… Không mệt nhưng có những lúc làm em khá là stress anh Phạm Ngọc Linh ơi, bởi có quá nhiều thứ phải kết hợp trong khi cuối năm việc rất nhiều. Ai càng nghiêm túc, càng để tâm thì càng nỗ lực và sẽ thấy áp lực từ nó.
Cái khó ở đây là cân bằng giữa sự nỗ lực của bản thân và đồng đội, làm sao để mọi người cùng cố gắng tiến về phía trước nhưng cũng phải đủ sáng suốt, đủ mạnh mẽ, đủ chi tiết để hạn chế những lỗi sai.
Thế nhưng bản thân và đội cũng sai nhiều lắm, 6 tuần trầy trật đi qua những lần mắc lỗi đó để rút ra những bài học xương máu cho bản thân.
Trong quá trình ấy, bản thân mình luôn có hai luồng suy nghĩ: Vừa sợ hãi ngày 27/1, chỉ mong nó đến lâu chút, lại vừa mong nó đến thật nhanh để chiến đấu một lần cho xong nhiệm vụ vì đã quá mệt rồi.
Cuối cùng thì ngày diễn ra chung kết cũng đến. Mặc dù là đội có số điểm cao nhất trong 3 đội nhưng mình cũng không quá tự tin vì đối thủ đều là đội chơi rất mạnh, còn bản thân và thành viên đội mình cũng có thế mạnh song song với điểm yếu riêng, lúc đó tự động viên bản thân rằng hãy cố hết sức có thể, dù có thua thì cũng không hối hận.
Lúc bắt đầu thì cũng không đáng sợ lắm các bác ạ, vì mình cảm giác những thử thách này nâng level khó lên lên so với Outing/Team building một chút thôi chứ so với Iron Team ác liệt đã từng tham gia thì nhiêu đây chưa nhằm nhò gì.
– Bịt mắt hành quân, không khó.
– Ngồi thiền không động đậy, dễ.
– Plank, ok chiến được.
À khoan…, cái này phải nói thêm chút. Mặc dù trước đó từng thắng trong trò plank lúc đấu trí ở văn phòng với 5 phút, nhưng plank chưa bao giờ là thế mạnh của mình, mình sợ plank chết khiếp, ám ảnh plank nhất trần đời và chỉ mong anh Linh đổi ý đừng cho cái môn đáng sợ này vô chung kết. Nhưng sợ cái gì cái đó sẽ đến, vẫn không thoát được plank. Đã plank vòng loại tìm ra người plank lâu nhất mỗi team xong phải thi đấu đối kháng nữa. Lúc lên tay đã thấy mỏi bụng mỏi lưng đau tay lắm rồi, chỉ muốn sập, cái lúc Tấn Linh sập xuống là mắt mình hoa hết cả, tay chân run rẩy lắm rồi, vậy mà Huyền Anh vẫn trụ lại được nên mình không dám sập. Giám khảo thì cứ bảo hạ cái mông thấp xuống nữa, thấp nữa là em xuống luôn đó hic hic. Lúc thắng rồi mà vẫn không tin được cơ, tay mỏi nhừ luôn.
– Kẹp bóng đi về đích, ồ hơi khó chút rồi đây, cơ mà không vấn đề gì.
Nhưng mấy màn sau thì mình bắt đầu hoang mang thật vì nó không phải là thế mạnh của bản thân và bắt đầu bất lực dần đều.
– Cột dây cùng nhau chạy về đích, chắc đây là bộ môn làm mình ức chế nhất.
Nếu là một mình thì đảm bảo cái này muỗi với mình, nhưng chạy cùng đồng đội thì là chuyện khác. Mọi người không cùng thể lực, không cùng sức bền, không cùng chiều cao, không cùng sải chân, không đủ nỗ lực… nên chạy cùng nhau thực sự khó khăn, và kết quả là về bét. Đây cũng là lúc mình nhìn rất rõ vào cảm xúc của bản thân, giận, bất lực, chán nản, nhưng cũng phải kìm xuống để động viên nhau cố lên và ráng không bị mất tinh thần cho những trận sau.
– Người ngựa, cõng nhau về đích, ôi trò này tiếp tục làm mình bất lực x en nờ lần.
Team toàn ông bà cao to nên cõng nhau đúng kiểu ì ạch. Lúc bảo chia cặp là đã thấy có điềm rồi, nhìn nhau đúng kiểu không biết cõng kiểu gì. Khổ thân anh Nhân phải cõng con em nặng 53kg, thấy anh chạy mà thương, rồi cặp anh Nhật Minh với em Tính nữa. Lúc này chỉ thấy thương mọi người vất vả chứ không còn kiểu ham muốn phải chiến thắng gì hết. Về bét cũng được, miễn sao là nhanh nhanh cho xong.
– Đến quả đá cầu, đá bóng thì ôi thôi mình khóc thét, ngu toàn tập hai môn này, vừa không biết đá cầu lại vừa không biết đá bóng, quả này chắc lại bét nữa.
Bước vào trận với tâm thế hoang mang tột cùng, nhưng may quá anh Chân, anh Nhật Minh gánh trò này, anh Nhân với Tính thì đá bóng được, Quyên thì cực khỏe và cùng Hương lăng xăng trái bóng ở khung thành đối phương.
Một ngày hoạt động hết công sức từ 5h30 sáng tới chiều muộn 6h mới xong, cả lũ ôm nhau phút cuối. Không hiểu sao lúc cuối cùng mình xúc động thế không biết, khóc luôn đấy, tại trong đầu chợt nghĩ tới hai chữ nhân duyên. Giữa thế gian khi người đến người đi thì được gặp nhau, đồng hành cùng nhau chiến đấu thật sự là một điều kỳ diệu, duyên cỡ nào thì mới được dùng nhau như thế. Trân trọng sự gặp gỡ, hôm nay hết mình với nhau để mai này không hối tiếc.
Dù không biết kết quả chung cuộc thế nào vì đến 28/1 mới công bố nhưng tất cả mọi người ai cũng hân hoan vui sướng vì có một ngày chiến đấu hết mình, bứt phá giới hạn và hạnh phúc trong vòng tay đồng đội.
Chiến thắng đến với Unique Stronger là một sự bất ngờ khó tin nhưng cũng là món quà quý giá cho sự kỷ luật, nỗ lực của cả đội kể từ khi Unique Eagle Camp bắt đầu.
Mỗi người có một thế mạnh riêng, cùng gộp lại thành một đội. Sẽ có lúc đoàn kết, yêu thương nhau lắm lắm, nhưng cũng có lúc phát hờn vì nhau. Nhưng thật lòng biết ơn vì mọi người đã không bỏ cuộc và ai cũng cố gắng hết khả năng của mình, chắc hẳn không chỉ Unique Stronger mà 3 Miền Unique hay Unique Champions cũng đều như vậy.
Mùa 1 của Unique Eagle Camp để lại quá nhiều cảm xúc trong mình, và hơn thế nữa chính là những bài học quý giá trong công việc lẫn cuộc sống đã từng viết ở mấy bài tổng kết tuần mà mình đăng.
Anh Linh nói Unique Eagle Camp đã khiến mình bộc lộ rất nhiều thứ, có cái được cũng có cái chưa hay, nhìn thẳng vào những thiếu sót để trở nên mạnh mẽ, trưởng thành và bản lĩnh hơn.
Em Nguyệt biết ơn vì tất cả, biết ơn đồng đội, biết ơn đối thủ, biết ơn bản thân và đặc biệt biết ơn anh Linh đã khởi động Unique Eagle Camp vì tụi em. Anh xuống tay chi lớn cho mùa này, vắt óc suy nghĩ thế trận cho game, đã thế mỗi ngày còn chấm điểm cho mọi người nữa mà trong khi em biết anh còn bận và nhiều thứ phải lo lắng khác nữa.
Unique Eagle Camp mùa 1 thành công rực rỡ, và chắc chắn những mùa sau sẽ càng máu lửa hơn nữa. Nhưng dù có là vì Eagle Camp, vì khát khao chiến thắng hay vì ghét bỏ việc bị phạt…, vì gì cũng được thì cũng hãy đừng quên vận động mỗi ngày, học hỏi mỗi ngày và nỗ lực mỗi ngày mọi người nhé.
Bài viết được chia sẻ bởi Thu Nguyệt – Trưởng phòng Truyền thông của Unique Media Group và là thành viên của đội chơi Unique Stronger.
Unique Media Group